"Tôi thì tin vào một thứ nhân duyên mùi hương – thích có thể nhiều, yêu say đắm có lẽ chỉ có vài lựa chọn. Mà tình yêu, không thể nghe lời ai khác ngoài lắng nghe chính mình. Biển có đầy cá, cứ tha hồ chọn lựa, sống thử với những mùi hương, những cảm mùi khác nhau; thậm chí blind date với những thứ hương không cần thử và chẳng cần đắn đo, xem trái tim mình loạn nhịp tới chừng nào. Chẳng có cuộc tình thật nào có thể bay dấu hoàn toàn sau một lần tắm rửa, cũng chẳng có cuộc tình thật nào có thể xốn xang chỉ sau một giây chạm và mỗi lần chạm thêm cảm xúc lại ngân như mới.
Mùi hương, là thứ tình duy nhất biến ảo và tự do."
Nói đến nước hoa và những dòng chữ ám ảnh, mê mẩn, đong đầy được cái hồn tinh tế, bay bổng của những thứ mùi hương phi thường ấy, không thể không nhắc đến chị Mai Phương và trang blog nhỏ nhắn xinh đẹp dành riêng cho những duyên nợ về 'mùi' của chị. Nhân dịp tuần lễ Mùi Hương, chúng tớ xin phép được chia sẻ bài viết mới nhất của chị, đọc từng câu từng chữ mà chỉ biết run lên vì yêu thôi ạ...
http://www.flowersatmyfeet.com/…/10/ngoai-tinh-nuoc-hoa.html